Thursday, October 19, 2006

Bí mật trong ly cà phê cuối cùng

TTO - Vâng, đó không phải là ly cà phê cuối cùng của cuộc đời tôi,
cũng không phải là ly cà phê cuối cùng của ngày hôm nay, mà là ly cà
phê cuối cùng của một hộp cà phê Trung Nguyên (loại 0,5 kg).

Khi trút hết phần cà phê cuối cùng vào phin, tôi quăng chiếc hộp vào
sọt rác và bất ngờ một mẩu giấy nhỏ từ trong hộp rơi ra. Nghĩ đó chỉ
là một "tờ rơi" bình thường (các nhà quảng cáo vẫn làm thế), tôi lượm
lại để vứt cho "đúng nơi quy định". Nhưng thật bất ngờ, những điều
viết trong "tờ rơi" ấy đã lôi cuốn tôi đọc đến chữ cuối cùng với rất
nhiều những cảm xúc trào dâng...

Tôi thực sự bàng hoàng nhìn lại mình, một người có thâm niên uống cà
phê gần 20 năm nay (riêng uống cà phê Trung Nguyên thì cũng xấp xỉ 10
năm), vậy mà hôm nay tôi mới đọc được những dòng chữ này. Thiết nghĩ,
nhãn hiệu cà phê Trung Nguyên đã nổi tiếng gần như mọi miền trên cả
nước, nhưng có mấy ai quan tâm đến mảnh giấy nhỏ bé nằm sâu kín trong
cái hộp kia?

Mảnh giấy nhỏ bé ấy chứa đựng những lời kêu gọi tha thiết, sâu lắng mà
nếu mỗi chúng ta đều hưởng ứng thì có lẽ chẳng bao lâu VN sẽ sánh vai
với các cường quốc năm châu. Mấy năm nay ngành giáo dục luôn bị chê
trách bởi những bài học "sáo rỗng", trong khi những dòng chữ đầy tâm
huyết và có tính giáo dục rất cao như thế này lại bị lãng quên...

Tôi xin chép lại nguyên văn những gì ghi trong mảnh giấy này chia sẻ
cùng các bạn.

Kính thưa người tiêu dùng Việt,

Lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam đầy quật cường
nhưng cũng lắm bể dâu. Qua những cuộc bể dâu đó, bao thế hệ người Việt
đã dựa vào người nông dân để tồn tại và đi lên.

Hôm nay, dù có là ai, giáo sư, tiến sĩ, hay kỹ sư, công nhân hoặc văn
sĩ, nhạc sĩ... sau lưng mỗi chúng ta vẫn chính là những người nông dân
một nắng hai sương, lao động cần cù, chống chọi với thiên tai bão lũ
để làm ra hạt gạo, củ khoai, con tôm, con cá... Cũng những người nông
dân đó đã đứng sau lưng bao chiến sĩ trong những lần ra trận trong
lịch sử dân tộc.

Chỉ có một điều khác, trận đánh hôm nay không là gươm là súng. Trận
đánh hôm nay chính là những sản phẩm được làm nên từ bàn tay của người
nông dân trong cuộc cạnh tranh khốc liệt của thị trường. Chính những
sản phẩm này sẽ gánh vác một phần trách nhiệm giúp người nông dân Việt
trở nên sung túc hơn để đất nước được giàu mạnh hơn.

Nước Nhật hùng mạnh hôm nay đã đi lên từ tro tàn chiến tranh của ngày
hôm qua. Người Nhật đang đứng đầu về công nghệ nhưng vẫn không quay
lưng với nông dân của họ. Gạo Nhật, táo Nhật, trà Nhật vẫn luôn là sự
lựa chọn đầu tiên của người Nhật.

Hàn Quốc chỉ sau ba thập kỷ, nhờ vào sự cần cù sáng tạo và trung thành
với sản phẩm nội, người Hàn đã làm nên sự diệu kỳ, đưa quốc gia họ trở
thành một nước phát triển với nền kinh tế lớn đứng thứ 12 trên thế
giới. Trên bàn ăn của người Hàn vẫn là gạo Hàn, kim chi Hàn, là hoa
quả và thức uống của người nông dân Hàn làm ra.

Việt Nam là một quốc gia giàu có về tài nguyên, thuận lợi về mặt nông
sản hơn hẳn so với Nhật Bản và Hàn Quốc. Chúng ta hoàn toàn có cơ hội
"sánh vai với các cường quốc năm châu" nếu chúng ta biết vun đắp cho
những thế mạnh của tài nguyên nước nhà. Mỗi hành động tiêu dùng của
chúng ta đều góp phần vào phát triển tiềm năng của nông sản Việt Nam.

Ngày hôm qua, cô bác anh chị đã góp miếng cơm, tấm áo cho thắng lợi
chiến trường, thì ngày hôm nay, quyết định mua hàng của chúng ta sẽ
thay đổi cuộc đời và tạo cơ hội cho bao người nông dân Việt Nam.

Giờ đây, chúng ta hãy cùng cất tiếng nói, thể hiện lòng tri ân đối với
những người nông dân Việt Nam đã hy sinh cho ngày hôm qua và cho mai
sau bằng những hành động cụ thể nhất.

Hãy cùng sử dụng nhiều hơn nữa hàng hoá nông sản thương hiệu Việt Nam!

No comments: