Friday, June 30, 2006

Share

1. NHỮNG HẠT ĐẬU KHÔNG MÀU...
(Nguyễn Thị Thúy Kiều)

"Mỗi việc tốt là một hạt đậu trắng, ngược lại là một hạt đậu đen. Mỗi ngày qua, trước khi ngủ bạn hãy đếm lấy những hạt đậu trắng, đậu đen của chính mình..." Tôi được dạy như thế và vẫn thường làm thế. Khi mỗi ngày qua đi, qua đi... tôi cũng nhận ra rằng không dễ gì giành lấy cho mình hạt đậu trắng ngần.
Bạn bảo trong mớ đậu trắng của tôi thế nào cũng lẫn những hạt đậu không màu.. Tôi nghi hoặc.
- Có bao giờ mày cho hành khất túi tiền mà trong lòng tiếc rẻ, thậm chí ngờ vực sự nghèo hèn, khốn cùng của họ.Thậm chí liên tưởng đến căn nhà lầu đẹp đẽ của họ ở một nơi xa xôi nào đó mà báo chí thường đăng tải?
- Ừ, có.
- Có khi nào mày mua một bó hoa, một tờ vé số vì muốn được yên ổn ăn chè, ăn phở hơn là muốn giúp em học trò tội nghiệp kia?
- Ừ, có.
- Có bao giờ...?
- ... Ừ, có...
Những hạt đậu trắng vỏ đen lòng. Cuộc sống là như vậy. Có khi ta phải làm những việc mà ta không thích hoặc làm vì "phải làm". Phải gọi đó là những hạt đậu không màu...
Những hạt đậu không màu ư? Ừ, có...
Cuộc sống tiếp nối với những chuỗi ngày tất bật. Những ngày không kịp nhìn lại mình. Rồi chợt sợ một ngày không còn thời gian để đếm những hạt đậu kia, cũng không còn thời gian để nghĩ xem nó màu gì...




2. MÙA XƯA
(Trương Huỳnh Như Trân)

Vậy mà cũng sắp đến tháng hạ. Rồi phượng vĩ sẽ nở đỏ đường, áo trắng sẽ bâng khuâng, ngần ngại chưa muốn bước ra khoảng trời ký ức hồn nhiên.
Tôi cũng đã đi qua những ngày tháng ấy, những ngày nôn nao của niên học cuối cùng. Ba năm trung học, những buồn vui, hờn giận, những gương mặt bạn bè, những kỷ niệm… thoáng chốc đã vuột khỏi tầm tay. Tôi đem gom tất cả những gì có được: Những mẩu giấy nham nhở, những bức "thư tình" nghịch ngợm, một điệu cười, một ánh mắt hun hút sâu…, bỏ vào ngăn bàn và khóa trái. Rồi ra đi…
Có những đêm thành phố, thu mình trên căn gác trọ, nhớ nao lòng một miền quá vãng đã xa lắc lơ.
Năm đầu đại học, bạn bè gặp lại nhau tay bắt mặt mừng, cuống quít cười nói, cuống quít kể lể, sợ rồi lại để mất nhau giữa những thăng trầm. Cuối năm một, năm hai, rồi năm ba, tin tức về nhau thưa dần. Những niềm vui mới, những bộn bề cuộc sống đã gặm nhấm một cách lặng thầm mà tàn nhẫn mảng ký ức tươi xanh của chúng tôi.
Vậy đó mà đã ba năm. Ba năm đi giữa Sài thành, thở nhịp thở khác ngày xưa, nhớ những chuyện khác ngày xưa nên lòng cũng khác lắm. "Không hẹn mà đến, không chờ mà đi, bốn mùa thay lá thay hoa thay mãi đời ta" [1] Tôi vẫn đi giữa cuộc đời, đi giữa lòng mình, thi thoảng bắt gặp niềm tiếc nuối ngẩn ngơ.
Tháng năm lại về. Rồi hạ sẽ đỏ một khoảng trời. Những tà áo trắng sẽ lại phân vân.
Tôi về, kéo ngăn hộc bàn nhỏ, nghe nồng hương quá khứ.


----------------
[1] Nhạc Trịnh Công Sơn

1 comment:

Anonymous said...

Confսcius said that it iѕ imposѕible to open a book without learոing somethinց.
If you chanɡe the word "book” with “post”, you will realize exactly how I feel regarding this blog.

Check out my page - milf chat rooms (milfsexchat.tumblr.com)