Friday, June 30, 2006

For Soul

1. CHA VÀ CON
TRÍ HÙNG (Dịch từ Inhis.com)

Ông già cùng ngồi với người con trai có học thức ngoài sân nhà. Đột nhiên một con quạ đáp xuống đậu trên bức tường nhà. Người cha hỏi con trai: "Con gì vậy con?" Người con trả lời: "Một con quạ, thưa cha!" Một lát sau người cha lại hỏi: "Con gì vậy con?" Người con đáp: "Một con quạ ạ". Sau vài phút người cha hỏi tiếp lần thứ ba: "Con gì vậy con?" Người con đáp: "Cha ơi, nãy giờ con đã nói rồi. Đó là một con quạ". Nhưng không lâu sau người cha lại hỏi con mình lần thứ tư: "Con gì thế con?"
Lần này người con trả lời dứt khoát nhưng trong giọng nói đã có chút ít cáu gắt: "Cha ơi! Một con quạ. Con quạ". Lát sau người cha lại hỏi: "Gì thế con?" Lần này người con trả lời cha một cách tức giận: "Cha ơi. Sao cha cứ hỏi mãi câu hỏi này dù con đã nói rất nhiều lần rằng đó là một con quạ. Bộ cha không hiểu hay sao?" Người cha đứng dậy bước vào phòng, sau đó quay ra trên tay cầm một quyển nhật ký đã lâu năm.
Lật sang một trang, ông bảo người con hãy đọc lên. Trang nhật ký ấy ghi như sau: "Hôm nay, khi con trai bé bỏng cùng ngồi với tôi trong sân nhà thì một con quạ bay đến. Con đã hỏi tôi những hai mươi lăm lần rằng đó là con gì và tôi đã trả lời hai mươi lăm lần rằng đó là con quạ mà hoàn toàn không cảm thấy tức giận. Con trẻ thật ngây thơ, đáng yêu".

2. SỰ KIÊN NHẪN
BRIAN CARANAUGH
(NGUYỄN LÊ PHƯƠNG ANH dịch)

Một chàng trai trẻ đến gặp một chuyên gia về đá quý và nói về ước mong được trở thành một nhà đá quý. Chuyên gia nọ từ chối vì ông sợ rằng chàng trai không đủ kiên nhẫn để theo học. Chàng trai cầu xin một cơ hội. Cuối cùng, vị chuyên gia đồng ý và bảo chàng trai: "Ngày mai hãy đến đây".
Sáng hôm sau, vị chuyên gia đặt một hòn ngọc bích vào tay chàng trai và bảo chàng hãy cầm nó. Rồi ông tiếp tục công việc của mình: mài đá, cân và phân loại đá quý. Chàng trai ngồi yên lặng và chờ đợi.
Buổi sáng tiếp theo, vị chuyên gia lại đặt hòn ngọc bích vào tay chàng trai và bảo chàng cầm nó. Ngày thứ ba, thứ tư, thứ năm sau đó vị chuyên gia vẫn lặp lại hành động trên.
Đến ngày thứ sáu, chàng trai vẫn cầm hòn ngọc bích nhưng chàng không thể im lặng được nữa.
- Thưa thầy - chàng trai hỏi - khi nào thì em sẽ bắt đầu học ạ?
- Con sẽ được học - vị chuyên gia trả lời là tiếp tục công việc của mình.
Vài ngày nữa trôi qua và sự thất vọng của chàng trai càng tăng. Một ngày kia, khi vị chuyên gia bảo chàng trai đưa tay ra, chàng định nói với ông ta rằng chàng chẳng muốn tiếp tục việc này nữa. Nhưng khi vị chuyên gia đặt hòn ngọc bích lên tay chàng trai, chàng nói mà không nhìn viên đá:
- Đây không phải là hòn đá con vẫn cầm!
- Con đã bắt đầu học rồi đấy. - vị chuyên gia nói.


3. DÙ CHỈ MỘT CON SAO BIỂN
BRIAN CAVANAUGH
(THỤY KHANH dịch)

Một thanh niên tình cờ đi dạo trên bãi biển vào buổi bình minh và nhìn thấy một ông lão đang lúi húi nhặt những con sao biển rồi liền ném trả chúng về biển. Sau một lúc quan sát, người thanh niên tiến lại gần ông lão, hỏi thăm tại sao ông làm như thế. Câu trả lời mà anh ta nghe được là những con sao biển bị mắc cạn này sẽ chết nếu chúng còn ở trên cát lúc mặt trời lên cao.
"Nhưng bãi biển dài ngút mắt và có biết bao là con sao biển, cho dù ông cố gắng giúp một, hai con sao biển thì cũng có ý nghĩa gì đâu" - chàng trai trẻ không thể hiểu nổi.
Ông lão nhìn con sao biển đang nằm trên tay rồi lại ném nó vào những con sóng lớn một cách an toàn: "Nhưng sẽ có ý nghĩa đối với con sao biển này!".
Chúng ta thường e ngại khi giúp đỡ những người nghèo khó vì biết rằng có rất nhiều người như thế và với sức mình chắc chắn không thể giúp hết mọi người. Nhưng góp nhặt những việc làm nhỏ có ích sẽ mang lại những thay đổi có ý nghĩa cho cuộc sống của một người.


4. CHUYỆN VỀ CÂY ĐẠI THỤ
Dale Carnegie
(Vân Anh dịch)

Trên sườn núi Long's Peak ở Colorado có một cây đại thụ khổng lồ bị tàn phá còn trơ lại mỗi một khúc thân. Những nhà thực vật học đoán cây đó sống khoảng 400 năm. Hồi Columbus đặt chân lên đất EI Salvado nó đã có rồi và khi những tu sĩ tới gây sự nghiệp ở Plymouth, nó mới sống được nửa đời của mình. Trong đời sống dài đằng đẳng suốt mấy thế kỷ đó., nó bị sét đánh 14 lần và trải qua biết bao lần tuyết băng, giông tố mà vẫn sống. Về sau, nó bị một đàn sâu đục khoét hết lớp vỏ này đến lớp vỏ khác, mỗi ngày gặm nhấm từng chút một liêp tiếp không ngừng. Dần dần cây cổ thụ trở nên mục rỗng và ngã đổ. Thành thử một cây cổ thụ khổng lồ chống chọi nổi với thời gian, với sấm sét, với giông tố và rốt cuộc lại bị hạ vì những con sâu tí hon, nhỏ xíu tới nỗi có thể bẹp nát giữa hai đầu ngón tay người...
Nhiều người chúng ta cũng từng vinh quang chiến thắng được sấm sét, giông tố, vượt qua cả trời long đất lở trong đời, để rồi bị những phiền muộn, giận hờn vặt vãnh, tầm thường đánh gục. Những điều vụn vặt ấy có khác chi những con sâu nhỏ kia có thể phá hủy cuộc sống chúng ta từng ngày. Vì thế, đừng bao giờ để những con sâu ấy len lỏi trong tâm hồn, khi chúng ta có thể bóp bẹp chúng chỉ bằng hai đầu ngón tay!


5. SỢI DÂY XÍCH
Neil Eskelin
(Mao Trí Hùng dịch)

Có lẽ bạn đã nhìn thấy một con voi thật to lớn trong rạp bạt bị xích vào chiếc cọc gỗ nhỏ xíu. Sinh vật to lớn ấy có thể nâng hàng trăm ký chỉ bằng chiếc vòi của mình, nhưng tại sao nó lại cam chịu bị xích như thế?
Khi con voi đó còn nhỏ chưa có đủ sức mạnh, nó đã bị trói vào chiếc cọc thép bằng một sợi dây xích thật to. Vì thế dù có ra sức cỡ nào nó cũng không thể phá đức dây xích mà thoát đi. Sau một thời gian nó chấp nhận bỏ cuộc. Và sau này, dù đã lớn mạnh nó cũng không bao giờ nghĩ đến việc phá xích thoát đi. Câu nói "Mình không thể! Mình không thể làm được…" đã hằn sâu vào tâm trí nó mãi mãi.
Hàng triệu người trong chúng ta cũng có hành vi như chú voi kia trong rạp xiếc. Họ đã bị hạn chế, bị ràng buộc và cứ tự nhủ rằng "Mình chẳng bao giờ làm được đâu." Rất nhiều lần họ bỏ cuộc vì câu nói ấy. Có thể họ cũng có mơ ước nhưng chính "vết hằn" kia đã níu họ lại.



No comments: